Tiếng đàn đầu tiên – Và một cửa tiệm nhỏ giữa lòng phố
Tôi gặp em – cây guitar gỗ màu nâu trầm – trong một buổi chiều tháng Sáu, giữa một con phố không quá nổi bật, nhưng đủ để níu chân những ai đang đi tìm âm thanh của sự bắt đầu.
Ngày đó, tôi không chủ đích đi mua đàn. Chỉ là một lần tình cờ lướt điện thoại trong lúc đợi bạn, một chiếc quảng cáo Facebook hiện lên – “Cửa hàng bán đàn guitar cho người mới bắt đầu”. Tôi ấn vào như một thói quen, nhưng không ngờ, đó lại là lần chạm đầu tiên đưa tôi đến một thế giới khác.
Chiếc cửa tiệm nhỏ nằm khiêm tốn ở góc phố, không biển hiệu rực rỡ, chẳng lời mời gọi rầm rộ. Nhưng không gian ấy lại ấm áp lạ kỳ – nơi từng cây đàn treo ngay ngắn trên tường đều mang một vẻ đẹp riêng: có cây đã sẫm màu vì năm tháng, có cây còn thơm mùi gỗ mới, có cây nhỏ xíu dành cho tay con trẻ, cũng có cây mang dấu vết của những người chơi đàn đường phố.

Tôi được anh chủ cửa hàng tiếp đón bằng một nụ cười hiền lành và câu hỏi nhẹ nhàng:
“Em từng chơi đàn chưa?”
Tôi lắc đầu. Anh chỉ mỉm cười: “Thế thì tốt. Cây đàn đầu tiên luôn nên là cây khiến mình yêu thích, chứ không phải cây tốt nhất.”
Tôi chọn em – cây guitar đơn giản nhất, nhưng tiếng dây vang lên lại trong veo như một giấc mơ chưa kể hết.
Từ hôm đó, tôi bắt đầu hành trình học đàn, không vì trở thành nghệ sĩ, cũng chẳng phải để khoe khoang gì cả. Chỉ đơn giản là để mỗi buổi tối, sau một ngày làm việc mỏi mệt, tôi có thể gảy lên vài hợp âm và thấy lòng mình dịu lại.
Có những hôm tôi chỉ ngồi đó, tay ôm đàn, không chơi gì cả, chỉ lặng yên nhìn những vân gỗ trên mặt đàn và tự hỏi: “Không biết em từng nằm trong vòng tay của bao nhiêu người mộng mơ trước khi đến với mình?”
Rồi tôi kể chuyện chiếc đàn trên trang cá nhân. Một người bạn bình luận: “Ơ, hôm trước tao cũng thấy cái shop này trên quảng cáo Google nè, định mua đàn học lại mà chưa có động lực!”
Tôi chỉ gửi bạn tấm ảnh chụp góc tiệm, kèm dòng chữ nhỏ: “Nơi những tâm hồn im lặng bắt đầu ngân lên.”
Cũng từ đó, vài người bạn tìm đến cùng một nơi, cùng mua đàn, cùng học những bản nhạc đầu tiên. Cửa hàng nhỏ ngày nào giờ đã có thêm nhiều khách – phần nhờ những bài viết chia sẻ, phần cũng nhờ sự hỗ trợ đều đặn từ quảng cáo Facebook và hệ thống hiển thị tìm kiếm từ quảng cáo Google. Nhưng dù thế nào, điều đáng quý nhất vẫn là: mỗi cây đàn ở đó được trao đi với sự chân thành, không màu mè, không chiêu trò.
Nếu bạn cũng từng mơ về một cây đàn, một buổi chiều nhẹ tênh và một bản tình ca lặng lẽ – hãy thử bước chân vào một cửa hàng nhỏ, nhìn ngắm từng cây đàn lặng yên trên tường. Biết đâu, bạn sẽ tìm được tiếng nói của chính mình ở đó.
Vì âm nhạc không bắt đầu từ những nốt nhạc phức tạp. Nó bắt đầu từ một trái tim biết lắng nghe.